Vai trò thuyền trưởng trong gia đình tín hữu

Vai trò thuyền trưởng trong gia đình tín hữu


6/17/2012 10:28:16 PM

Xây dựng Gia Đình Hạnh Phúc

1.LỜI CHÚA: Thánh Phaolô khuyên các tín hữu Êphêsô về bổn phận của người chồng như sau: “Cũng thế, chồng phải yêu vợ như yêu chính thân thể mình. Yêu vợ là yêu chính mình. Quả vậy, có ai ghét thân xác mình bao giờ, trái lại người ta nuôi nấng và chăm sóc thân xác mình, cũng như Đức Kitộ nuôi nấng và chăm sóc Hội Thánh” (Ep 5,28-29).

2.CÂU CHUYỆN: VỀ MỘT ÔNG CHỒNG BẤT NHÂN

Mới đây trên mạng Ngôisao.net có ghi lại câu chuyện của Afamily về bi kịch của một gia đình như sau:


Cả khu phố bị đánh thức bởi tiếng chửi bới và tiếng khóc xé lòng của trẻ nhỏ.

Những người hiếu kỳ ngay lập tức nhòm đầu ra khỏi cửa… Họ dáo dác đưa mắt dò xét tìm về nơi phát ra những âm thanh đầy kích thích. Mọi tò mò đổ dồn về phía nhà Oanh Thắng. Cảnh tượng mà người ta chẳng bao giờ ngờ đến đã xảy ra ở đó từ ít phút trước. Một mớ hỗn độn những ba lô, túi rết, quần áo, đồ đạc tư trang của ba mẹ con Oanh bị vứt liểng xiểng trên hè phố, ngay trước cửa nhà. Đang lúc đợt rét kéo dài, trời mưa phùn, rét mướt, ba mẹ con hết ngửa mặt nhìn trời, lại nhìn cánh cửa nhà đã khép chặt, khóc hết nước mắt trông thật thảm thương. Đứa con lớn vùng đứng dậy, đập cửa thình thịch, vừa khóc vừa hét: “Ông là đồ tồi, là nhà của mẹ chứ, nhà của mẹ chứ…!“. Trong khi đó, mẹ lũ trẻ mặt tái xanh, lảo đảo đứng dậy kéo cả hai đứa con gái lại gần, ôm vào lòng như muốn che chở, bao bọc.


Giữa những tiếng người xì xào bàn tán, phỏng đoán, ba mẹ con lặng lẽ gom lại đồ đạc cho vào túi rồi thất thểu đi về hướng nhà ngoại.

Không một ai hiểu chuyện gì đã xảy ra, chỉ biết ngày hôm sau, khi cơn mưa phùn đã ngớt, trời sáng hửng lên một chút, những người hàng xóm thấy chồng Oanh cùng một người đàn bà Việt kiều. Theo sau là một thằng bé chừng 3 tuổi, trắng trẻo xinh xắn như con lai từ trong căn nhà ba tầng đi ra, tay trong tay cùng nhau đi ăn sáng… Họ bình thản trước ánh nhìn chê trách và những cái lắc đầu ngán ngẩm của mọi người.


Ngôi nhà ba tầng vừa được xây khang trang cách đó chưa lâu. Trước đó, ba mẹ con Oanh đã sống ở đây, trong căn nhà mái bằng cũ chật hẹp hơn. Nhiều năm rồi, từ khi chồng đi kiếm sống nơi xứ người, ba mẹ con Oanh vẫn sống kham khổ như thế. Đùng một cái, chồng Oanh bảo phải xây nhà để về nước hẳn do công việc làm ăn đã không còn thuận lợi như trước.


Oanh băn khoăn lắm vì căn nhà của hai vợ chồng vốn nằm trên đất của ông bà nội. Chị tính chuyện bàn bạc với bố mẹ chồng thì ông bà chắc nịch: “Chúng tao có mỗi chồng mày là con trai duy nhất, sau này chả để lại cho nó thì còn cho ai mà mày sợ. Thôi, không phải sang tên sang họ gì sất, chúng tao chết sẽ di chúc lại. Không phải lo, cứ xây đi cho vợ chồng con cái ổn định mà làm ăn“.

Thấy ông bà nói có lý, Oanh cũng xuôi.

Khoản tiền chồng Oanh đi làm ăn ở nước ngoài, lâu lâu mới gửi về tính ra chỉ được phân nửa. Số còn lại Oanh phải bươn bải chắt bóp từng đồng và nhờ sự hỗ trợ của ông bà ngoại, mới có đủ tiền để xây lại căn nhà.


Ngôi nhà xây xong đẹp đẽ, cả khu phố đều mừng là cuối cùng họ cũng làm xong được một việc lớn của đời người. Ba mẹ con phấn khởi chờ đón ngày người đàn ông trụ cột gia đình trở về. Ngỡ rằng, từ nay cả gia đình sẽ được đoàn tụ trong ngôi nhà ấm cúng… nhưng vừa nhìn thấy chồng ở sân bay, nụ cười đã tắt ngấm trên môi Oanh khi thấy chồng không chỉ đi một mình.


Sau đó họ cùng lên xe về nhà với hai người lạ khác. Một người đàn bà Việt kiều không còn trẻ, đeo đầy vòng vàng, nhẫn vàng lóa mắt, chốc chốc lại nhìn Oanh với ánh nhìn khinh khỉnh. Và một thằng bé đẹp như con lai, giọng nói trọ trẹ, nghe không sõi.


Cái nhạy cảm của người đàn bà khiến lòng Oanh sẵn đầy nghi hoặc bỗng bị té ngửa khi nghe thằng bé gọi chồng Oanh là “papa”.

Không giữ nổi bình tĩnh, Oanh quay ngoắt người hỏi chồng, giọng gay gắt: “Sao nó lại gọi anh như thế? Thằng bé và người đàn bà này là ai? Anh giải thích đi!“. Chồng Oanh nhăn mặt, thủng thẳng: “Để về nhà rồi nói sau! Họ là khách của tôi“.


Cả dọc đường về, lòng Oanh cồn cào như lửa đốt.

Hai đứa trẻ vẫn ríu rít trò chuyện với bố, chốc chốc mới thấy bố nó đáp lại được một câu không lấy gì làm hào hứng, càng khiến Oanh thêm bực bội.


Vừa bước vào nhà, người đàn bà đã sáng mắt lên, gật gù ra vẻ hài lòng: “Ngôi nhà đẹp đấy. Mình sẽ sống ở đây hả anh?” Oanh chưa kịp phản ứng đã nghe chồng ngọt ngào trả lời: “Đúng rồi em yêu, nhà của chúng mình mà“.

Đất trời như sụp xuống trước mặt, Oanh xông vào túm cổ áo chồng giận dữ: “Anh vừa nói cái gì, anh nói lại tôi nghe!“. Chồng Oanh giật mạnh bàn tay vợ đang túm lấy mình, tiện thể đẩy Oanh ngã sõng xoài ra phía sau. Chị nghe tim mình rạn vỡ theo giọng nói trầm bổng của chồng: “Tôi nói đây là nhà tôi. Sao, có gì sai nào? Tiền tôi gửi về xây nhà, đất là của bố mẹ tôi. Đã không cam chịu thì ra khỏi nhà tôi ngay đi. Còn đợi tôi đuổi mới hiểu ra à?“.


Oanh khóc nấc lên đau đớn và nức nở: “Anh là đồ khốn, không phải là con người. Tiền anh gửi về được bao nhiêu mà đòi xây nhà xây cửa? Trong này có cả tiền của tôi làm ra, cả tiền bố mẹ tôi góp vào mới có được. Anh không có quyền đuổi mẹ con tôi ra ngoài“. Chồng Oanh hất hàm: “Cô có gì để chứng minh điều đó không? Có giấy tờ nhà không? Cô ở nhà chắc cũng mèo mả gà đồng chứ riêng gì tôi? Khôn hồn thì lấy đồ đạc và ra khỏi nhà tôi mau đi trước khi tôi nổi giận“.


Người đàn bà Việt kiều khoanh tay trước ngực thỏa mãn, miệng cười sung sướng. Oanh vụt đứng dậy, lấy hết sức bình sinh túm tóc người đàn bà giáng cho một cái tát. Chồng Oanh liền túm lấy cổ của Oanh giật ngược trở lại. Hai đứa trẻ nãy giờ vẫn đứng sững sợ sệt, khi thấy mẹ bị bắt nạt, vội xông vào cắn tay bố. Người đàn ông trước giờ chúng vẫn yêu thương gọi là “bố” bực tức hất văng hai đứa vào góc nhà. Rồi một tay lôi xềnh xệch Oanh ra cửa, một tay ra hiệu cho bồ nhí túm cổ hai đứa con gái.

Ba mẹ con bị lẳng ra ngoài giữa tiết trời giá rét. Cánh cửa đóng sầm lại, vài phút sau, từ ban công tầng hai, những quần áo và đồ đạc bị thả rơi. Oanh nhìn ngôi nhà khang trang bỗng chốc đổi chủ và chỉ còn biết tự trách mình đã quá nhẹ dạ khi đặt trọn lòng tin vào nhà chồng.


3.SUY NIỆM: VỀ VAI TRÒ VÀ TRÁCH NHIỆM CỦA TRƯỞNG GIA ĐÌNH TÍN HỮU:


1.Vai trò của người chồng người cha:

Trong gia đình, người chống đóng vai trò như một thuyền trưởng của con tàu, chồng có vai trò chính trong việc kiến tạo hạnh phúc gia đình. Anh cần chủ động quán xuyến mọi việc trong gia đình, luôn đề ra phương thế hữu hiệu để duy trì cho gia đình tồn tại và lèo lái con tàu gia đình vượt qua các cơn phong ba bão táp cuộc đời. Với vai trò lãnh đạo, người chồng cần nhìn xa trông rộng để phòng tránh các nguy cơ và giải quyết các khó khăn gặp phải. Cần có kế hoạch làm ăn kinh tế căn bản để nuôi sống vợ con, tránh những thói hư như cờ bạc, rượu chè, trai gái, hút sách… có nguy cơ làm băng họai hạnh phúc gia đình.


2.Trách nhiệm của người chồng người cha:

-Chồng cũng phải yệu thương và tôn trọng vợ mình, quan tâm chăm sóc vợ cả về thể xác cũng như tinh thần, sẵn sàng bảo vệ và làm cho vợ con được sống an vui hạnh phúc. Khi vợ chồng có sự tranh cãi bất hòa, chồng cần chủ động tìm ra nguyên nhân và khiêm tốn đi bước trước làm hòa. Cần cảm thông với các nỗi vất vả của vợ để chia sẻ gánh nặng công việc nội trợ và việc nuôi dạy con cái. Ngòai ra chồng còn phải liệu sao để mối liên hệ giữa vợ với gia đình của mình ngày một thuận thảo tốt đẹp.


-Người chồng cần ý thức trách nhiệm của mình đối với vợ con, cần biết luôn tín thác vào Chúa quan phòng qua việc cầu nguyện và sống theo các Lời Chúa dạy. Cần tạo bầu khí yêu thương đạo đức trong gia đình qua việc lập bàn thờ Chúa và bàn kính nhớ tổ tiên trong gia đình, tổ chức giờ kinh tối hằng ngày sao cho ngắn gọn phù hợp hòan cảnh và thiết thực gắn bó với cuộc sống. Khi gặp phải sự cố ảnh hưởng đến gia đình, cần giữ thái độ bình tĩnh, suy nghĩ dưới ánh sáng Lời Chúa và hỏi ý kiến của các vị chủ chăn để tìm ra phương thế khắc phục. Cần tránh thái độ gia trưởng độc đóan, nhưng biết trao đổi với vợ con trong việc tổ chức các sinh họat gia đình và phân công chia sẻ trách nhiệm tùy theo khả năng và hòan cảnh của mỗi người.


4.THẢO LUẬN:


1) Sau khi nghe xong câu chuyện trên, hãy cho biết cảm tưởng của bạn về lối ứng xử thô bạo bất nhân của anh chồng đối với vợ con?


2) Bạn sẽ góp ý với anh chồng và bày tỏ sự cảm thông với bà vợ thế nào để giúp giải quyết tình trạng bất hạnh này theo tinh thần của Chúa Giêsu?

3) Theo thánh Phaolô, các ông chồng cần làm gì để xây dựng và bảo vệ hạnh phúc gia đình?

5.LỜI CẦU:


Lạy Chúa, xin cho các đôi vợ chồng tín hữu chúng con biết sống tình yêu thương nhau: Người chồng biết yêu thương vợ noi gương Chúa Giêsu đã yêu thương và phó nộp mình vì Hội Thánh?


Xin cho các người vợ cũng biết tôn trọng và vâng phục chồng để gia đình được trên thuận dưới hòa.


Xin cho mỗi thành viên trong gia đình tín hữu chúng con biết ý thức trách nhiệm phải chung tay xây dựng hạnh phúc gia đình qua việc quên mình hy sinh cho nhau, nói lời khen nhau thành thật, tôn trọng lẫn nhau và chu tòan bổn phận lo cho gia đình ngày một đạo đức, thịnh vượng và an hòa hạnh phúc hơn.


X)
HIỆP CÙNG MẸ MARIA.

Đ) XIN CHÚA NHẬM LỜI CHÚNG CON

Linh mục Đan Vinh

Lượt xem 91 Lần

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *